Tâm thư gây sốc của bố Mỹ gửi cô giáo mầm non
Bằng một giọng văn khá đanh đá, ông bố Philip Kovacs đã gửi tới cô giáo mầm non của con trai một bức thư phản biện lại khá nhiều nội dung trong chương trình giảng dạy của nhà trường.
Tuy nhiên, không phải độc giả nào cũng đồng tình với Kovacs. Chỉ sau vài giờ, bức thư đã thu hút tới 125 lời bình luận dài với nhiều quan điểm trái chiều. Khá nhiều ý kiến cho rằng anh cực đoan và có phần "khệnh khạng" khi khoe kiến thức của mình, số khác thì cho rằng Kovacs đã trách nhầm người. "Tôi thấy thương cho ai trót làm cô giáo trong thư", một độc giả bình luận. "Không có cơ sở nghiên cứu khoa học nào hậu thuẫn cho những luận điểm trong thư cả", một độc giả khác phán xét..
Dưới đây là nguyên văn bức thư:
"Chào cô!
Chúng ta chưa từng gặp nhau, nhưng chắc cũng sẽ sớm gặp thôi. Tôi cần phải xin lỗi trước vì tôi sẽ là một phụ huynh của lớp cô dạy. Cô biết rồi đấy, phụ huynh là những kẻ "thường xuyên theo dõi, xoi mói nhất cử nhất động ở lớp và có thể nhảy cồ lên chỉ vì một lỗi lầm nho nhỏ".
Vâng, đó chính là lý do vì sao tôi lại viết lá thư đường đột này tới cô. Tôi nhận ra rằng công việc của cô là phải đảm bảo cho con trai của tôi có thể "Viết số từ 0 đến 20. Đưa ra số đồ vật tương ứng với những con số đó (với 0 phải hiểu là không đưa ra vật thể nào cả)", theo đúng như yêu cầu của chính quyền bang và liên bang.
Thực tế thì thằng bé có thể đếm đến 10 khi chúng tôi đếm Angry Birds cùng nhau, nhưng nó gặp rắc rối với việc truyền đạt. Bất cứ thứ gì nhiều hơn 12 đều là một bí ẩn với thằng bé, nhưng nó rất háo hức được khám phá thế giới bên ngoài.
Vâng, đúng thế, BẢY TUỔI!
Có rất nhiều sự thay đổi diễn ra trong đầu một đứa trẻ 5 tuổi. Có lẽ những quốc gia này chọn cách tiếp cận chậm rãi hơn chăng?
Việc chúng tôi làm là tạo ra một con robot từ hộp bìa để thằng bé chơi cùng, còn phòng sinh hoạt chung biến thành Lego Land, được bảo vệ bởi một đội quân gồm toàn các chiến binh hình vuông và hình chữ nhật. Chúng tôi dành nhiều thời gian ngoài trời, bơi, chạy và đi dạo. Nhưng chúng tôi không dạy trước và cũng không học trước từ ngữ.
Quan trọng nhất, tôi cần nó rời lớp mà vẫn giữ được tình yêu đối với học hành. Nếu như thằng bé về nhà mà vẫn yêu trường, yêu lớp, khi ấy cô đã thực sự thành công và tôi sẽ không tiếc lời khen ngợi nỗ lực của cô. Hiện tại, thằng bé giống như một cỗ máy học. Nó khao khát muốn hiểu mọi thứ hoạt động như thế nào, háo hức muốn học đọc, học viết. Tôi tin rằng duy trì được khao khát đó sẽ là một áp lực, một thách thức không nhỏ với cô.
Tôi tin rằng chúng ta có thể làm thay đổi thế giới bằng cách nuôi dưỡng những đứa trẻ này, và nơi để khởi đầu chính là lớp học của cô. Xin hãy cho tôi biết mình có thể làm gì để hỗ trợ cô trong năm học này. Nếu như tôi có đảo qua đảo lại quá nhiều hay có tỏ ra quá khẩn trương thì mong cô hiểu rằng, chỉ là tôi muốn đảm bảo cho con trai mình, cũng như những đứa trẻ khác quanh nó, được hưởng sự giáo dục tốt nhất có thể mà thôi... Một sự giáo dục đồng nghĩa với tình yêu học tập chứ không phải ghi nhớ những con số vô hồn.
Kính thư".